Th.s Bùi Thanh Thủy
phó trưởng khoa LL CS
Giữa thế kỷ thứ XIX, chủ nghĩa Mác - Lênin ra đời đã góp phần
rất quan trọng trong việc giải phóng phụ nữ, đây là một trong những nội dung
của cách mạng xã hội chủ nghĩa nhằm giải phóng xã hội, giải phóng con
người.
Nghiên cứu lịch sử xã hội loài người, C.Mác và
Ph.Ăngghen đã chỉ ra rằng: trong xã hội có giai cấp đối kháng, phụ nữ là nạn
nhân trực tiếp của sự áp bức giai cấp và của sự bất bình đẳng trong gia đình và
ngoài xã hội. Theo C. Mác và Ph.
Ăngghen, chế độ mẫu quyền bị lật đổ là sự thất bại lịch sử có tính chất toàn
thế giới của giới nữ. Ngay
trong gia đình dưới chế độ tư bản chủ nghĩa, người đàn ông cũng nắm lấy quyền
cai quản, còn người đàn bà thì bị nô dịch, bị biến thành nô lệ cho đàn ông, “người vợ trở
thành người đầy tớ chính và không được tham gia vào nền sản xuất xã hội”(1). Trong gia đình, người chồng là nhà tư sản,
người vợ là đại biểu cho giai cấp vô sản. Ngoài xã hội, phụ nữ phải lao động
nặng nhọc trong những điều kiện hết sức khắc khổ, bị đối xử còn kém hơn cả so
với súc vật, họ chẳng có chút địa vị, vai trò nào trong xã hội. Để thực hiện giải
phóng phụ nữ, Mác-Ăng nghen cho rằng: “Một sự bình đẳng thực sự giữa phụ nữ và
nam giới chỉ có thể trở thành hiện thực khi đã thủ tiêu được chế độ bóc lột của
tư bản đối với cả hai giới và khi công việc nội trợ riêng trong gia đình đã trở
thành một nền công nghiệp xã hội”(2).
Kế thừa
quan điểm của C. Mác và Ph. Ăngghen, vào đầu thế kỷ XX, V.I.Lênin đã chỉ ra
rằng dưới chế độ tư bản chủ nghĩa, phụ nữ luôn bị hai tầng áp bức, ngay cả ở
những nước cộng hòa tư sản dân chủ nhất, phụ nữ vẫn ở trong tình cảnh “một cổ
hai tròng”, tức là cùng một lúc cả ở trong gia đình cũng như ngoài xã hội, họ vẫn
bị bất bình đẳng, bị bóc lột và bị nô lệ: Phụ nữ là những “nô lệ gia đình”, bị
nghẹt thở dưới cái gánh những công việc bếp núc nhỏ nhặt nhất, lam lũ nhất, khổ
cực nhất và làm cho mụ người nhất, và nói chung, dưới cái gánh công việc nội
trợ, họ “không có quyền gì cả vì pháp luật không cho họ có
quyền bình đẳng với nam giới”(3).
Lênin viết:
“xu hướng đòi hoàn toàn cấm chỉ phụ nữ và thiếu niên không được lao động trong
công nghiệp, hoặc xu hướng duy trì chế độ gia trưởng về sinh hoạt..., xu hướng
đó thật là phản động, không tưởng”(4).
Theo quan
điểm của Lê-nin, phụ nữ được bình quyền với nam giới về mọi mặt. Người viết: “Giai
cấp vô sản sẽ không đạt được tự do hoàn toàn, nếu không giành được tự do hoàn
toàn cho phụ nữ”(5).
Do đó, Lê-nin chỉ
ra rằng để thực hiện giải phóng phụ nữ, cần phải thực hiện các chính sách thiết
thực và cụ thể như sau:
Thứ nhất: Phải
hủy bỏ pháp luật tư sản, ban hành pháp luật mới tôn trọng quyền bình đẳng nam,
nữ.
Năm 1920,
trong thư gửi nữ công nhân, Lê-nin đã chỉ ra rằng: pháp luật tư sản giành đặc
quyền cho nam giới, đặt phụ nữ vào tình trạng bất bình đẳng. Vì vậy, theo quan
điểm của Lê-nin, trước hết là phải hủy bỏ pháp luật tư sản, xây dựng và ban
hành hệ thống pháp luật mới nhằm bảo đảm quyền bình đẳng giữa nam và nữ: “Thủ tiêu chế độ đẳng cấp; quyền bình đẳng hoàn toàn của mọi công
dân, không phân biệt trai gái, tôn giáo, chủng tộc”(6). Theo
Người, trong pháp luật mới, người ta không còn thấy một chút dấu vết gì về việc
phụ nữ bị đối đãi bất bình đẳng: “hủy bỏ tất cả mọi sự hạn chế,
không trừ sự hạn chế nào, đối với các quyền chính trị của phụ nữ so với các
quyền của nam giới”(7).
Thứ hai: Không
chỉ giải phóng phụ nữ bằng luật pháp để phụ nữ thực sự có quyền bình đẳng tham
gia quyết định vận mệnh của đất nước mà còn phải đưa phụ nữ trực tiếp tham gia
quản lý nhà nước, xây dựng củng cố chính quyền.
Lê-nin cho rằng,
trong quản lý, phụ nữ sẽ được học tập nhanh chóng và đuổi kịp nam giới. Người
kêu gọi, phụ nữ phải thể hiện sự quan tâm đến quyền bầu cử và ứng cử của phụ nữ
vào các cơ quan nhà nước, giai cấp công nhân phải coi quyền bầu cử của phụ nữ
là một bộ phận hữu cơ của quyền lợi giai cấp và là sự nghiệp của giai cấp vô
sản, phấn đấu giành quyền bầu cử cho phụ nữ là một bước quan trọng trong sự
nghiệp giải phóng phụ nữ: “thành lập chế độ cộng hòa..., thực hiện chế
độ nhân dân bầu cử quan chức, nam nữ bình đẳng”(8). Đây là
biện pháp tích cực để đưa phụ nữ vào hoạt động chính trị xã hội và quan tâm đến
tình hình đất nước. Phải bầu phụ nữ vào các xí nghiệp, bổ nhiệm phụ nữ vào các
ban thanh tra, các thẩm phán,...: “bổ nhiệm nữ thanh tra trong
các ngành mà lao động nữ chiếm đa số”(9), đó là những việc làm có ý nghĩa sâu sắc, làm thay
đổi địa vị người phụ nữ trong xã hội. Lê-nin kêu gọi: Hãy bầu những công nhân
nữ hơn nữa, miễn sao họ là những công nhân trung thực, biết làm việc, tận tâm…
giai cấp vô sản sẽ không đạt được tự do hoàn toàn, nếu không giành được tự do hoàn
toàn cho phụ nữ.
Thứ ba: Không chỉ
giải phóng ở ngoài xã hội mà phải giải phóng cả nơi gia đình vì chính nơi đây
là gánh nặng đè lên vai họ, làm cho họ không thể phát triển như nam giới.
Theo Lê-nin, ngay
trong điều kiện hoàn toàn bình đẳng, phụ nữ vẫn bị ràng buộc vì toàn bộ công
việc gia đình đều chút lên lên vai họ. Phần lớn trường hợp lao động gia đình do
phụ nữ gánh vác là loại lao động hết sức vụn vặt, nặng nhọc, không giúp ích
chút nào cho sự tiến bộ của phụ nữ.
Như vậy phải làm
sao cho phụ nữ giảm bớt những gánh nặng công việc gia đình để vừa có thời gian
học tập, lao động vừa làm tròn trách nhiệm với gia đình và xã hội. Lê- nin yêu
cầu các cơ quan, các cơ sở sản xuất phải lập ra một số cơ quan kiểu mẫu như nhà
ăn, nhà trẻ, để góp phần cho phụ nữ phát triển thoát khỏi công việc gia đình;
việc lập ra những cơ quan đó trước hết phải cho chính phụ nữ đảm nhiệm.
Lê-nin cũng đánh
giá rất cao vai trò của phụ nữ trong cách mạng xã hội chủ nghĩa, tất cả các
phong trào giải phóng chứng tỏ rằng thắng lợi của cách mạng là tùy thuộc vào
mức độ tham gia của phụ nữ. Do vậy, không chỉ trong cương lĩnh mà thực tế Lê-nin
và chính quyền Xô Viết đã làm hết sức mình để lôi cuốn phụ nữ tham gia vào công
việc quản lý Nhà nước, quản lý xã hội nhằm từng bước giải phóng phụ nữ. Lê-nin
cho rằng: Phụ nữ chỉ được giải phóng, được phát triển khi họ nhận biết được vị
trí, vai trò của mình và có ý chí đấu tranh vì sự nghiệp của Nhà nước ấy. Để
thực hiện sự nghiệp giải phóng cuộc sống, bản thân mình, phụ nữ phải ra sức học
tập, nâng cao trình độ mọi mặt, phấn đấu kịp nam giới, chỉ có học tập, với
trình độ học vấn cao, phụ nữ mới thực hiện tốt vai trò của mình đối với gia
đình và xã hội.
Tóm lại, từ quan
điểm trên, một lần nữa khẳng định Chủ nghĩa Mác Lênin là học thuyết khoa học
cách mạng và tiên tiến nhất của thời đại ngày nay, là sự kế tục, phát triển tư
tưởng nhân loại về giải phóng phụ nữ; chỉ ra vai trò và khả năng lớn lao của
phụ nữ đối với quá trình cách mạng và tiến bộ xã hội, chỉ ra những điều kiện để
đi đến giải phóng phụ nữ là đưa phụ nữ trở lại tham gia lao động sản xuất xã
hội và chuyển công việc nội trợ gia đình thành công việc lớn của xã hội, gắn sự
nghiệp giải phóng phụ nữ với với cuộc cách mạng xã hội chủ nghĩa, xem vấn đề
phụ nữ là mục tiêu, động lực của cách mạng vô sản và tiến bộ xã hội.
(1) C. Mác và Ph.Ăng ghen: Toàn tập, t.21,
Nxb Chính trị quốc gia, H.1995, tr.115
(2) C.
Mác và Ph.Ăng ghen: Toàn tập, t.36, Nxb Chính trị quốc gia, H.1995, tr.341
(3) V.I. Lênin: Toàn tập, t.42, Nxb Tiến bộ,
M.1980, tr.163- 164.
(4) V.I. Lênin: Toàn tập, t.3, Nxb Tiến
bộ, M.1980, tr.690.
(5) V.I. Lênin: Toàn tập, t.40, Nxb Tiến bộ,
M.1980, tr.183
(6) V.I. Lênin: Toàn tập, t.6, Nxb Tiến
bộ, M.1980, tr.263
(7) V.I. Lênin: Toàn tập, t.30, Nxb Tiến
bộ, M.1980, tr. 257
(8) V.I. Lênin: Toàn tập, t.27, Nxb Tiến
bộ, M.1980, tr.78.
(9) V.I. Lênin: Toàn tập, t.6, Nxb Tiến
bộ, M.1980, tr.264.